106 Nguyễn Văn Cừ, Phường Nguyễn Cư Trinh, Quận 1
Đức Thế Tôn dạy những lời này khi Ngài đang ở tại Trúc Lâm, liên quan đến Tỳ-kheo ni Dhammadinnà.
Luận về bố thí thì có bố thí phân biệt, bố thí bình đẳng không phân biệt v.v…, cách nào cũng có cái hay riêng, nói chung đều được phước. Vì không phải ai cũng có đủ duyên lành để bố thí rộng rãi, cùng khắp nên đa phần đều lập hạnh tùy duyên bố thí. Do đó, được gieo trồng hạt giống bố thí vào ruộng phước tốt lành thì phước quả sẽ thù thắng hơn.
Một người với dáng vẻ đau khổ tìm đến gặp một nhà sư và mong chờ nhận được những lời khuyên hữu ích.
Ngày xưa, có chú Sa di theo thầy học đạo. Một hôm, thầy nhập định và biết được túc nghiệp của chú Sa di chỉ còn sống trong khoảng bảy ngày nữa. Xuất định, vị thầy muốn chú được gặp cha mẹ liền bảo: “Con theo thầy tu học đã lâu, nay con có thể về thăm nhà, sau một tuần hãy trở lại”.
Một thời Thế Tôn du hành giữa dân chúng Kosala, tại thị trấn của người Kàlàmà, ở Kesaputta. Rồi các người Kàlàmà đi đến đảnh lễ, ngồi xuống một bên, bạch Thế Tôn:
Một thời Đức Phật đang trú tại Tinh xá Jetavana (Kỳ Viên) ở Savatthi (Xá-vệ), hoàng hậu Mallika (Mạt-lợi) đến đảnh lễ đức Phật, chào Ngài rồi hỏi câu hỏi sau:
Xưa kia, có một vị vua, ông cai quản đất nước của mình vô cùng tốt, dân chúng cơm no áo ấm, an cư lạc nghiệp, cuốc sống rất hạnh phúc.
Có một người rất giàu có, chứa của muôn ức, tâm địa rất nhân từ, lương thiện.
Thiền Sư Tổ hiệu Vân Tế ở núi Chung Nam. Ban đầu đến tham vấn Ngài Nam Tuyền. Sư hỏi:
Ðức Thế Tôn dạy những lời này khi Ngài đang ở tại Kỳ Viên, liên quan đến Tôn giả Nguyệt Quang, Candàbhà.
Thiền sư Pháp Dung ở núi Ngưu Đầu, người quê tại Diên Lăng, Nhuận Châu, họ Vi. Năm mười chín tuổi, học thông kinh sử, tìm xem bộ Đại Bát-nhã hiểu thấu lý Chân Không.
Thế Tôn dạy những lời này khi Ngài đang ở tại Trúc Lâm, liên quan đến Tôn giả Pilindavaccha.
Chuyện kể rằng một ngày kia, hòa thượng Tế Công bán đồ y phục của ông được 150 xâu tiền, ông đứng trước của tiệm bán đồ và nói: “Ai đến mang giúp tôi số tiền này?”.
Có một lần thiền sư Trường Sa đi dạo chơi trong núi trở về trể. Khi Ông về đến thiền viện, vị thủ tọa đứng chờ hỏi, “Thưa Thầy đi đâu về, tăng chúng đang chờ Thầy?” Trường Sa đáp, “Ta đi dạo trong núi chơi.”
Bạn biết không, trước những bất hạnh và các sự việc thương tâm xảy ra trong cuộc sống hằng ngày, đôi khi ta cảm thấy bất lực với một tình thương quá nhỏ bé của mình.
Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó chính là ý nghĩa thật sự của sự bình yên.
Khi bập bẹ tròn tiếng gọi mẹ gọi ba thì chúng ta liền được dạy tiếp tiếng “dạ” tiếng “thưa”. Chúng ta không chỉ được căn dặn phải luôn “dạ thưa” những người thân trong gia đình như ông - bà, cha - mẹ, anh - chị, chú - bác... mà còn phải luôn luôn thực hiện lời dạ thưa ấy với những người lớn hơn mình khi ra khỏi nhà. Đó điều tối thiểu đạo đức, là bài học vỡ lòng cho chúng ta.
Ni trưởng Huỳnh Liên (1923-1987) là vị giáo phẩm Ni thuộc thế hệ đầu tiên của Đạo Phật Khất sĩ Việt Nam, được Đức Tổ sư Minh Đăng Quang khai đạo và trở thành Trưởng tử Ni của ngài. Nhân tưởng niệm 30 năm ngày Ni trưởng Huỳnh Liên viên tịch (1987-2017), GN giới thiệu bài thơ "Bàn tay khéo" của Ni trưởng...
Có người hỏi Bổn sư của tôi là ai? Xin thưa, Phật Thích-ca Mâu-ni
Khi nằm mộng ai biết mình đang mộng Tỉnh giấc rồi mới biết đã từng mơ?. Người tu Đạo, hỏi bao giờ hết mộng Thưa, là khi Khai ngộ, thoát mê mờ.
Bao nhiêu mưa đổ bên trời Để hồn sa mạc xanh ngời cỏ cây Bao nhiêu là những áng mây Cho đời bóng mát giữa ngày Hạ sang
Lần nọ một người hỏi đất Đất sống với nhau thế nào? - Chúng tôi bao hàm, chấp nhận Tô bồi, xây đắp cho nhau.
Thân thiết quá dễ trở nên nhàm chán Dễ buông lời.. ngao ngán cõi lòng nhau, Nếu trân kính như buổi vừa kết bạn Dù xa xôi vẫn đẹp thuở ban đầu.
Dừng đi em thôi đừng tìm kiếm nữa Danh vọng nào phủ bóng lối ta đi Mắt trần gian đẫm nhoà cơn mộng mị Lá vàng thu đã ngập lối xuân thì.
Duyên đến duyên đi chẳng bận lòng Tuỳ duyên ta sống đạo thong dong Dù bao chướng ngại duyên đưa đến Ta vẫn mong người ngộ Pháp Không .