Văn hóa

106 Nguyễn Văn Cừ, Phường Nguyễn Cư Trinh, Quận 1

Văn hóa

Đức Thế Tôn dạy những lời này khi Ngài đang ở tại Trúc Lâm, liên quan đến Tỳ-kheo ni Dhammadinnà.

Luận về bố thí thì có bố thí phân biệt, bố thí bình đẳng không phân biệt v.v…, cách nào cũng có cái hay riêng, nói chung đều được phước. Vì không phải ai cũng có đủ duyên lành để bố thí rộng rãi, cùng khắp nên đa phần đều lập hạnh tùy duyên bố thí. Do đó, được gieo trồng hạt giống bố thí vào ruộng phước tốt lành thì phước quả sẽ thù thắng hơn.

Một người với dáng vẻ đau khổ tìm đến gặp một nhà sư và mong chờ nhận được những lời khuyên hữu ích.

Ngày xưa, có chú Sa di theo thầy học đạo. Một hôm, thầy nhập định và biết được túc nghiệp của chú Sa di chỉ còn sống trong khoảng bảy ngày nữa. Xuất định, vị thầy muốn chú được gặp cha mẹ liền bảo: “Con theo thầy tu học đã lâu, nay con có thể về thăm nhà, sau một tuần hãy trở lại”.

Một thời Thế Tôn du hành giữa dân chúng Kosala, tại thị trấn của người Kàlàmà, ở Kesaputta. Rồi các người Kàlàmà đi đến đảnh lễ, ngồi xuống một bên, bạch Thế Tôn:

Một thời Đức Phật đang trú tại Tinh xá Jetavana (Kỳ Viên) ở Savatthi (Xá-vệ), hoàng hậu Mallika (Mạt-lợi) đến đảnh lễ đức Phật, chào Ngài rồi hỏi câu hỏi sau:

Xưa kia, có một vị vua, ông cai quản đất nước của mình vô cùng tốt, dân chúng cơm no áo ấm, an cư lạc nghiệp, cuốc sống rất hạnh phúc.

Có một người rất giàu có, chứa của muôn ức, tâm địa rất nhân từ, lương thiện.

Thiền Sư Tổ hiệu Vân Tế ở núi Chung Nam. Ban đầu đến tham vấn Ngài Nam Tuyền. Sư hỏi:

Zalo
Hotline