Mẹ Là Kì Quan Tuyệt Hảo Trong Trái Tim Con!

106 Nguyễn Văn Cừ, Phường Nguyễn Cư Trinh, Quận 1

Mẹ Là Kì Quan Tuyệt Hảo Trong Trái Tim Con!

Ngày đăng: 30/05/2023 08:18 AM

Trời đã về khuya, ngoài kia những chiếc lá nhẹ nhàng rơi theo làn gió se lạnh ,tiếng côn trùng kêu rả rích trong đêm làm con nhớ đến mẹ. Con nhớ về những ngày xưa, khi con còn nhỏ sống vô tư hồn nhiên bên vòng tay ấm áp, đầy yêu thương của mẹ. Bao lần tinh nghịch, bao lần hờn dỗi……

Dần lớn lên, con sống xa mẹ xa quê, bước theo lý tưởng, bước theo con đường mà con chọn. Và con hiểu ra rằng “có những điều vĩ đại mà quá đỗi đơn sơ, có những điều thân thương nên hóa đời thường”, gần gũi bên con mà đôi lúc con không nhận thấy. Mẹ đã cho con thật nhiều, cho con những tiếng cười, cho con những bữa cơm ngon, cho con những phút giây ấm áp vào mùa đông, ...và mẹ đã cho con cả cuộc đời của mẹ. Một cuộc đời nhọc nhằn gánh vác nỗi yêu thương. Mẹ đã hy sinh vẻ đẹp của một thời son trẻ kiêu sa để đổi lấy thân xác héo mòn nuôi con khôn lớn. Với con, mẹ là một niềm tự hào vô tận, là trái tim luôn rực đỏ như tình thương mẹ dành cho con vậy. Mẹ ơi:

          Dù con chẳng nói nên lời

          Nhưng lòng con nguyện trọn đời kính yêu

Nếu có ai hỏi con “trên đời này ai đẹp nhất?” thì con sẽ tự hào nói rằng: “đó là mẹ”. Mẹ của con đẹp với làn da sạm nắng, đẹp với đôi bàn ta chai sần theo nỗi nhọc nhằn thời gian. Đẹp như tấm chân tình của mẹ. Dẫu biết rằng, cuộc sống vô thường biến chuyển, thay đổi theo thời gian, nhưng tình mẹ trong con vẫn mãi nồng nàn, cao cả như chính sự hy sinh của mẹ.

Con đã dùng bao áng văn ca ngợi về con người, ca ngợi về cuộc sống, nhưng với mẹ con chỉ biết cảm nhận bằng trái tim. Ngôn ngôn ngữ trần gian tuy nhiều nhưng cũng không nhiều bằng tình thương mà mẹ dành cho con:

          Ngôn ngôn ngữ trần gian là túi rách

          Đựng sao đầy hai tiếng “mẹ ơi”!

          Văn tự là chiếc xe mòn cọc cạch

          Đường về quê mẹ vạn trường xa

Mẹ là một người phụ nữ vĩ đại nhất! Nhắc đến mẹ là nhắc đến một bản thiên trường ca dài mà không bút mực, không văn tự nào diễn tả được. Có nhiều lúc con trằn trọc trong đêm, nước mắt cứ lăn dài, con thương cả cuộc đời gian khổ của mẹ, con thương sự tận tụy hy sinh, con thương tấm lòng cao cả, thánh hiện ấy để rồi con cố gắng tu học, nguyện cầu cho mẹ của con nơi xa luôn an lành trong ánh hào quang của mười phương chư Phật.

 

Trương Lệ

Zalo
Hotline